12 lượt xem

Hồi ức về Sài Gòn ngày 30/4/1975 từ góc nhìn của một bác sĩ

Ngày 30/4/1975, một cột mốc lịch sử không thể nào quên trong lòng người dân Việt Nam, đặc biệt là những ai đã sống qua thời khắc ấy. Trong ký ức của mình, bác sĩ Trần Tịnh Hiền, một nhân chứng sống của sự kiện này, đã chia sẻ những cảm xúc và trải nghiệm của mình trong đêm tối yên tĩnh lạ lùng của Sài Gòn.

Hồi ức về đêm 30/4

Những dòng hồi ký của bác sĩ Hiền, hiện đã 75 tuổi, như đưa người đọc trở lại với không khí tĩnh lặng đến kỳ lạ của đêm 30/4. Ông nhớ lại cảm giác không thể ngủ được khi nằm trong phòng nội trú của bệnh viện, nơi mà trước đó, tiếng súng và tiếng máy bay luôn vang vọng. Đêm đó, sự yên tĩnh như một dấu hiệu của sự thay đổi lớn lao đang đến gần.

Vào sáng 29/4, không khí căng thẳng bao trùm Sài Gòn khi tin tức về cuộc chiến lan rộng. Quân giải phóng đang tiến gần hơn đến thành phố. Bác sĩ Hiền, khi đó là bác sĩ thực tập tại Bệnh viện Chợ Quán, đã nhận được chỉ thị từ bác sĩ phụ trách rằng các bác sĩ vẫn cần tiếp tục công việc khám chữa bệnh cho bệnh nhân. Tuy nhiên, buổi họp giao ban diễn ra ngắn gọn hơn thường lệ, cho thấy sự lo lắng và hồi hộp của mọi người.

Những hình ảnh không thể quên

Trong ký ức của bác sĩ, hình ảnh những chiếc máy bay Skyraider thả bom trên bầu trời Sài Gòn vẫn còn in đậm. Ông đã chứng kiến một chiếc máy bay bị trúng đạn và nổ tung, không có dấu hiệu nào cho thấy phi công đã thoát ra. Những âm thanh của chiến tranh, tiếng bom nổ và tiếng súng vẫn vang vọng trong tâm trí ông, tạo nên một bức tranh sống động về những ngày cuối cùng của cuộc chiến.

Ngày 30/4, khi các hãng truyền thông quốc tế thông báo về việc Mỹ kết thúc chiến dịch di tản, bầu trời Sài Gòn trở nên trống trải. Bác sĩ Hiền cùng nhóm bác sĩ nội trú đã đến Bệnh viện Bình Dân để hỗ trợ khám chữa cho những bệnh nhân bị thương. Hình ảnh những người lính trẻ tuổi, những bệnh nhân cần được cứu chữa trong bối cảnh hỗn loạn, đã khắc sâu trong tâm trí ông.

Cuộc sống sau chiến tranh

Ngày 1/5/1975, khi chính quyền mới được thành lập, bác sĩ Hiền vẫn tiếp tục công việc của mình tại bệnh viện. Ông chọn làm việc tại khoa hồi sức cấp cứu, nơi có nhiều bệnh nhân nặng cần được chăm sóc. Dù cuộc sống đã thay đổi, nhưng trách nhiệm của một bác sĩ vẫn không thay đổi. Ông đã chứng kiến sự gia tăng số lượng bệnh nhân, từ những ca sốt rét đến các bệnh lý nghiêm trọng khác.

Trong những năm tiếp theo, bác sĩ Hiền đã không ngừng cống hiến cho ngành y tế, từ việc điều trị bệnh nhân đến nghiên cứu và đào tạo thế hệ bác sĩ mới. Ông đã góp phần quan trọng trong việc phát triển y học tại Việt Nam, đặc biệt trong lĩnh vực điều trị các bệnh truyền nhiễm.

Hành trình của bác sĩ Trần Tịnh Hiền không chỉ là một câu chuyện cá nhân, mà còn là một phần của lịch sử y tế Việt Nam, nơi mà những nỗ lực và cống hiến của ông đã góp phần làm thay đổi cuộc sống của nhiều người.