27 lượt xem

Chồng tức giận khi về quê không có điều hòa, vợ quyết định đưa con ra nhà nghỉ

Mỗi khi hè đến, chồng tôi lại háo hức đưa con về quê nội để trải nghiệm cuộc sống nông thôn, gặp gỡ ông bà và họ hàng. Dù không mấy hào hứng, tôi vẫn cố gắng chiều lòng chồng vì anh có tính gia trưởng và cứng đầu.

Năm nay, chồng tôi lại lên kế hoạch về quê, nhưng với giọng điệu nhẹ nhàng hơn. Tôi vui vẻ đồng ý vì đã lâu rồi chúng tôi chưa về thăm. Để chuẩn bị cho chuyến đi, tôi đã gọi điện thông báo cho mẹ chồng để bà chuẩn bị đón tiếp.

Tuy nhiên, khi vừa bước vào nhà, tôi đã cảm thấy choáng váng. Mùi ẩm mốc và hôi hám xộc thẳng vào mũi khiến tôi khó chịu. Khi tôi phản ánh với mẹ chồng, bà lại không nhận thấy điều gì bất thường, có lẽ do đã quen với không khí đó. Chăn gối trong nhà thì mốc meo, vỏ gối xù lông như thể đã nhiều năm không được thay mới.

Căn nhà cũ kỹ càng trở nên xuống cấp hơn, với những mảng vôi vữa rơi ra và nền nhà thì bụi bặm. Chỉ sau nửa tiếng ngồi, muỗi đã bu đến khiến tôi cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.

Điều khiến tôi bức xúc nhất là trong nhà không có điều hòa. Trong cái nóng gần 40 độ, cả gia đình chỉ có một cái quạt cây chạy rè rè, không có quạt trần. Hai mẹ con tôi mồ hôi ướt đẫm như vừa tắm xong.

Chồng tôi vốn không chịu được nóng, nhưng khi về quê, anh lại im lặng không phản đối. Tôi đã quen với cuộc sống thoải mái, có điều hòa mát mẻ, nên không thể chịu nổi cảnh nóng bức này. Con tôi cũng vậy, cháu chưa bao giờ phải chịu đựng cái nóng như thế này, vì ở trường và nhà đều có điều hòa.

Những năm trước, tôi đã cố gắng nhịn, nhưng năm nay thì không thể nữa.

Ở tuổi ngoài 40, tôi nhận ra rằng mình không cần phải chấp nhận mọi yêu cầu từ người khác. Tôi quyết định rằng mình và con cần phải có một không gian thoải mái hơn. Ngay trong ngày hôm đó, tôi đã quyết định thuê một nhà nghỉ gần đó để cho con ngủ và chỉ ở lại quê chồng trong 2 ngày.

Tôi nói với chồng: “Em và con sẽ ra nhà nghỉ gần đây thuê phòng, sáng mai em sẽ đưa con vào sớm. Em chỉ ở lại 2 ngày thôi. Nếu anh không đồng ý thì anh cứ ở lại, em và con sẽ về Hà Nội trước”. Chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt tức giận, nhưng tôi vẫn kiên quyết.

Mẹ chồng thấy vậy cũng bức xúc và lên tiếng, nhưng tôi vẫn giữ thái độ bình tĩnh và làm theo ý mình. Khi thấy tôi không nhượng bộ, chồng tôi bắt đầu nổi giận. Anh lao ra, túm lấy vali của tôi và ném vào trong nhà. Tôi không chịu buông tay, và cả hai đã có một cuộc tranh cãi ngay giữa sân.

Chồng tôi kéo tay con, cố gắng giữ cháu lại không cho đi cùng tôi. Mặc dù bố mẹ chồng chứng kiến nhưng không ai can ngăn. Tôi không muốn cãi nhau trước mặt họ, nhưng chồng đã làm ầm lên thì tôi cũng không thể im lặng.

Cuối cùng, tôi quyết định bỏ lại vali và kéo con đi. Chồng hét lên: “Cô xem, có loại con dâu nào mà cư xử với nhà chồng như cô không? Nếu cô thấy khó sống ở đây thì về viết đơn ly hôn, tôi ký”.

Lời nói của chồng khiến tôi cảm thấy tự trọng của mình bị tổn thương. Tôi đáp lại: “Tôi không làm gì sai cả. Nếu nóng thì tôi ra nhà nghỉ ngủ cho mát, đó là điều bình thường. Còn anh thích ly hôn thì tôi cũng không ngại, chỉ sợ đến lúc đó anh lại hối hận”.

Quá tức giận, tôi và con đã bắt xe về thẳng thành phố. Tôi không muốn nghĩ nhiều, chỉ lo cho sức khỏe của con. Chồng tôi đã gia trưởng và áp đặt quá nhiều, và tôi đã nhịn đủ rồi. Những ngày sau đó, chúng tôi không nói chuyện với nhau, cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng và tôi thực sự nghiêm túc nghĩ đến việc ly hôn.

Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Liệu hành động của tôi có phải là quá đáng không?

Mời độc giả chia sẻ ý kiến về câu chuyện này qua địa chỉ email [email protected]

Độc giả giấu tên

Bài viết cùng chủ đề: