22 lượt xem

Hạnh phúc giản dị của cụ ông 93 tuổi trong ngôi nhà nhỏ hình tam giác tại TPHCM

Mưu sinh ở tuổi 93

Trong một góc nhỏ của quận 3, TPHCM, cụ ông Tam Tương, 93 tuổi, sống trong một căn nhà có mặt tiền chỉ khoảng 2,2m. Căn nhà chật chội, chất đầy những món đồ cũ kỹ, từ giấy gói quà đến văn phòng phẩm, tạo nên một không gian đặc biệt. Cụ thường ngồi trên chiếc giường nhỏ giữa nhà, chờ đợi khách hàng ghé thăm.

Cụ Tam Tương, người gốc miền Trung, đã trải qua một tuổi thơ đầy khó khăn trong thời kỳ chiến tranh. Những bữa ăn của cụ thường chỉ có khoai sắn, và từ nhỏ, cụ đã phải làm việc để phụ giúp gia đình. Hành trình mưu sinh của cụ bắt đầu từ những ngày còn nhỏ, khi cụ phải làm đủ nghề để kiếm sống.

W-cu ong 1.JPG.jpg

Căn nhà của cụ không chỉ là nơi ở mà còn là cửa hàng nhỏ, nơi cụ bán những vật dụng cần thiết cho cuộc sống hàng ngày. Cụ đã từng trải qua nhiều nghề, từ sửa xe đến kinh doanh vật dụng gia đình. Cuộc sống dần ổn định hơn khi cụ chuyển sang bán hàng, nhưng giờ đây, cụ chỉ còn lại một mình trong căn nhà nhỏ.

Cụ Tương nhớ lại những kỷ niệm bên vợ và hai con, nhưng giờ đây, cụ đã phải sống một mình sau khi vợ qua đời. Dù cảm thấy cô đơn, cụ đã quen với cuộc sống này và tìm thấy niềm vui trong công việc hàng ngày.

W-cu ong 2.JPG.jpg

Ngày qua ngày, cụ Tương vẫn ngồi chờ khách đến mua hàng. Mặc dù công việc kinh doanh không còn như trước, cụ vẫn cảm thấy hạnh phúc khi được lao động. Cụ chia sẻ: “Tôi thấy mình còn làm việc được ở tuổi này là niềm hạnh phúc lớn, đáng tự hào. Bởi, ở tuổi này, nhiều người đã trở về với cát bụi rồi”.

Công việc của cụ gặp nhiều khó khăn, nhưng cụ vẫn giữ tinh thần lạc quan. Mỗi ngày, cụ chỉ bán được vài món đồ, có khi chỉ đủ để trang trải cuộc sống. Dù vậy, cụ không bao giờ nản lòng và luôn tìm cách để duy trì cuộc sống của mình.

Còn sức là còn lao động

Cụ Tương không chỉ là một người bán hàng, mà còn là một người có triết lý sống tích cực. Cụ tin rằng, miễn là mình không làm hại ai, cuộc sống sẽ luôn có những điều tốt đẹp. Cụ không ngại mở cửa tiệm và tiếp tục công việc, dù có những rủi ro từ kẻ xấu.

Cụ cho biết: “Tôi chỉ để chiếc xe đạp cũ chắn ngang cửa để phòng hờ người xa lạ, có ý xấu đến lấy trộm đồ thôi. Còn ai biết đến tôi rồi đều không nỡ lấy”. Cụ sống một mình, nhưng vẫn nhận được sự quan tâm từ con cái, điều này khiến cụ cảm thấy ấm lòng.

W-cu ong 3.JPG.jpg

Dù có con cái, cụ vẫn quyết định sống độc lập. Cụ không muốn trở thành gánh nặng cho con cháu, và luôn cố gắng tự lo cho bản thân. Cụ tâm sự: “Hàng ngày, các con vẫn nấu cơm, cháo bưng đến tận nơi cho tôi. Tôi không đến ở với ai vì quen sống tự do, không thích gò bó”.

Cụ Tương khẳng định rằng sẽ không bao giờ nghỉ hưu cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Cụ tin rằng, lao động là cách để giữ cho tâm hồn luôn trẻ trung và không cảm thấy cô đơn.

W-cu ong 4.JPG.jpg

Căn nhà nhỏ của cụ không chỉ là nơi ở mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của một cuộc đời vất vả. Cụ không có ý định bán hay cho thuê căn nhà, vì đây là nơi mà cụ đã sống cùng vợ và con cái. Cụ tâm sự: “Dù còn nhiều khó khăn nhưng ở tuổi này, tiền bạc không còn nhiều ý nghĩa với tôi nữa. Mong ước lớn nhất của tôi là các con và cháu nội, cháu ngoại sống yên vui, hạnh phúc”.

Bài viết cùng chủ đề: